Nhân sự kiện sinh nhật lần thứ 6 của Incom vào ngày 16/08/2012 tại mảnh đất miền Trung đầy nắng và gió – Quảng Bình, tại đây chúng tôi có dịp được đi thăm Nghĩa trang Trường Sơn, địa đạo Vịnh Mốc, thành cổ Quảng Trị và một vài địa danh khác. Chúng tôi cũng có dịp tham gia vào những trò chơi teambuilding hết sức hài hước, vui nhộn nhưng cũng không kém phần máu lửa.
“New Energy” – Nguồn năng lượng mới đã khiến chúng tôi thực sự bùng nổ trong đêm Gala dinner. Chẳng còn sự khô khan, điềm đạm hay nghiêm túc trong công việc, thay vào đó là sự “cháy” hết mình theo đúng tiêu chí “Độc, Sốc, Lạ và Hiểm”.
Nguồn năng lượng mới cho chặng đường mới với sự thay đổi mới.
Rồi lần lượt, Incom vẫn tổ chức hoạt động sinh nhật thường niên vào ngày 16/08 tại Quy Nhơn, Phú Quốc và năm nay – sinh nhật lần thứ 9 tại địa danh Phan Thiết – Mũi Né với bờ biển thơ mộng, với những cồn cát đẹp mê người.
Xuất phát từ Hà Nội lúc gà còn chưa gáy, khi tới Hồ Chí Minh thì mặt trời đã đứng bóng, chúng tôi lại rong ruổi quãng đường gần 200km để tới được nơi cần đến. Dù di chuyển cả quãng đường dài đầy mệt nhọc như vậy nhưng trên môi ai cũng nở nụ cười, từ đứa trẻ lên năm lên ba tới các anh chị “hơi có tuổi”. Cười vì vui khi thấy cảnh biển quá đẹp, vì ngọn gió biển quá mát nhưng tiềm ẩn trong mỗi nụ cười ấy là sự thở phào nhẹ nhõm “May quá, đến nơi rồi.’
Chúng tôi bắt đầu hành trình khám phá mảnh đất Bình Thuận với sự thích thú khi nhìn thấy những vườn thanh long mướt mắt, sai trĩu quả, trong bụng cũng mừng thầm cho người dân được mùa.
Khám phá hải đăng Kê Gà vào một buổi đêm bầu trời đầy sao là một trải nghiệm cực kỳ thú vị. Tuy nhiên, ngọn hải đăng vẫn còn là một ẩn số bởi đoạn đường đến với Kê Gà thực sự khó khăn.
Sáng sớm ngày thứ hai, chúng tôi tham gia buổi Hội nghị có chủ đề Transform Your Competency & Pro. Đây là dịp chúng tôi thảo luận về hoạt động của công ty, về phương thức để thay đổi vượt trội cũng như vinh danh các cá nhân tiêu biểu đã có thành tích tốt trong quá trình làm việc. Buổi hội nghị tuy ngắn gọn nhưng cũng giúp chúng tôi đúc rút được nhiều kinh nghiệm, kiến thức cho bản thân, cho công việc và thắp lên nguồn hứng khởi với mong muốn năm sau mình cũng sẽ được vinh danh danh hiệu cao quý ấy.
Buổi chiều bên bờ biển Kê Gà, chúng tôi tổ chức chơi teambuilding. Những gương mặt đầy cát biển, lấm tấm mồ hôi nhưng trên môi không thể thiếu vắng nụ cười, tất cả đều hết mình vì team, không ngại những khó khăn thử thách đầy ác nghiệt mà Ban Tổ Chức đưa ra, bất chấp cả việc mất đi nụ hôn đầu đời. Có những lúc người ướt nhẹp vì nước biển, hay cái chân tím bầm vì chiếc xe của mình lao thẳng vào thùng loa, hoặc rơi bịch xuống đất vì xe đang chạy thì vỡ bánh, tuy nhiên những việc đó chẳng là gì, chẳng khiến chúng tôi nhụt chí, tất cả chỉ nghĩ đến việc đem lại chiến thắng cho team mình.
Qua một ngày với nhiều hoạt động mệt phờ, chúng tôi đã có một bữa tối thịnh soạn bên bờ biển với các món ăn ngon nhất của vùng biển Hàm Thuận Nam. Tất nhiên, với các Incom-ers thì dù có mệt tới đâu, chúng tôi vẫn có thể cất cao lời ca tiếng hát. Mọi người biểu diễn thật hăng say, dường như những mệt mỏi của buổi chiều đã tan biến hết. Dù không diễn ra cảnh tranh giành mic như những lần trước đó, tuy nhiên việc live show A cùng những người bạn vẫn diễn ra, thế mới biết tinh thần văn nghệ cao tới mức nào.
Ngày hôm sau, chúng tôi di chuyển về Mũi Né. Ở đây, việc ghé thăm dinh Vạn Thủy Tú là việc không thể bỏ qua. Lần đầu tiên chúng tôi được “sờ tận tay, day tận mắt” bộ xương cá ông dài 22m, ước chừng lúc sống nặng 65 tấn. Chúng tôi cũng được tìm hiểu, cũng như chứng kiến quá trình đan, vá và nhuộm lưới của ngư dân nơi đây. Ngòai ra, còn biết thêm được nhiều điều về truyền thống, về cuộc sống ra khơi của người dân vùng biển.
Tiếp đến, chúng tôi ghé thăm trường Dục Thanh, một ngôi trường được xây dựng từ đầu thế kỷ 20. Đây là nơi Bác Hồ đã từng sống và dạy học. Từng khuôn mặt háo hức, trật tự lắng nghe Hướng dẫn viên thuyết minh về lịch sử của trường, chẳng ai muốn phá bầu không khí tôn nghiêm đó cả.
Chúng tôi tới trung tâm thành phố Phan Thiết vào một buổi trưa đầy nắng. Bầu trời Phan Thiết cao và trong xanh. Cái nắng gay gắt nhưng không khiến chúng tôi cảm thấy khó chịu, đặc biệt là khi dừng chân ven đường và thưởng thức một bát tàu hũ nóng hổi với nước cốt dừa vị gừng khác lạ, khác hẳn so với tào phớ mát lạnh chợ Nghĩa Tân (Hà Nội).
Chiều hôm ấy, chúng tôi, chẳng ai bảo ai, tất cả đều tự giác tập trung tập luyện cho tiết mục đêm Gala dinner. Chẳng phân biệt sếp hay nhân viên, tất cả cùng cố gắng vì tiết mục của team mình. Tới sát giờ biểu diễn rồi mà ai cũng tất bật, chỉnh sửa hóa trang, chẳng màng tới ăn uống.
Khi sân khấu đã lung linh ánh đèn, khói đã xì ra cũng là lúc đội Xanh nước biển lên sân khấu. Chẳng còn nhận ra vẻ nam tính hay nữ tính hàng ngày, thay vào đó là những nhân vật ca sỹ nổi tiếng, cũng chẳng còn nét điềm tĩnh của người lãnh đạo, người ta chỉ thấy trên sân khấu những con người quẩy cực sung.
Đội Đỏ cũng chẳng kém cạnh, các bạn ấy với sự nhiệt huyết của tuổi trẻ đã tạo nên một câu chuyện tình yêu lãng mạn chưa từng có, không ai có thể tưởng tượng nổi một thằng ku thấp bé, đen nhẻm lại có thể hóa trang thành một tiểu thư kiêu sa, kiều diễm với vòng một nảy nở, vòng eo thon gọn, da trắng như tuyết, môi đỏ như oánh son và tóc đen như gỗ mun. Với Incom-ers, không có gì là không thể.
Sau vài phút dành cho quảng cáo thì cũng đến phần trình diễn của đội Xanh lá. Gần 300 con mắt hướng lên màn hình sân khấu, mồm há hốc, có bác còn suýt rơi con tôm đang cắn dở. Ai như Lệ Rơi chứ không phải bác bán ổi nữa. Ừ thì Lệ không đòi quà, nhưng Lệ đòi ổi.
Hết bán ổi thì lại tới Phi Thanh Vân khoe làn da nâu như con trâu gác bếp. Những bộ tóc giả trị giá 30k quả là có tác dụng lớn lao trong việc biến hóa các anh hùng hào kiệt thành mỹ nữ khuê các. Sau tiết mục này, có một vài chị khóc thầm tiếc cái váy hàng hiệu không thể sử dụng được nữa vì rách nách và bục chỉ phần mông.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, một số nhân viên không còn nhận ra được sếp của mình khi chị ấy hóa thân quá xuất sắc, chẳng còn nữa hình ảnh của người “Sống và làm việc theo Pháp luật”, chúng tôi chỉ thấy trên sân khấu thấp thoáng đâu đó bóng dáng của nghệ nhân Hà Thị Hoa.
Lại một vài phút dành cho quảng cáo, trên sân khấu đèn vẫn lung linh và khói vẫn xì ra, khán giả thấy một cặp đôi đang e ấp, vuốt tóc nhau, tưởng chừng những điều lãng mạn ấy chỉ có trong tiểu tuyết, không ngờ nó lại chỉ có trong tiểu thuyết thật, cô ấy đã bỏ anh người yêu vì anh ta đi mui trần không có kính, trong khi cô lại thích đi taxi vì kín gió, không sợ bay mất bộ tóc giả.
Vậy đó, tất cả những tinh hoa, những ngôi sao màn bạc, những vơ-đét đã lần lượt xuất hiện trên sân khấu mừng sinh nhật lần thứ 9 của Incom mà BTC không mất 1 đồng nào cho vụ catxe, tất cả đều … không mời mà diễn cực sung.
Nói đến đây, mọi người đừng lầm tưởng là sinh nhật mừng Incom 9 tuổi đã khép lại nhé. Hành trình khám phá mảnh đất Bình Thuận chưa kết thúc mà.
Ngày cuối cùng trên mảnh đất ấy, chúng tôi dậy thật sớm, thay vì đón bình minh trên biển thì chúng tôi đón bình minh trên đồi cát. Từng hạt cát vàng óng khiến biết bao người xuýt xoa “Giá kể nó là vàng thật thì tốt.” Trượt cát là bộ môn thể thao mạo hiểm trên cát mà chúng tôi phải bỏ ra hàng chục tỷ đồng mới có thể tham gia. Tuy nhiên, rất đáng đồng tiền bát gạo, từng hạt vàng chui vào quần áo, quyện vào kẽ tóc, khiến chúng tôi lại càng mong ước nó là vàng thật hơn.
Po-sha-inư cũng là một địa danh đã ghi lại dấu chân của đoàn. Thích thú hơn khi chúng tôi khám phá ra lâu đài rượu vang. Khi bước chân vào lâu đài, chúng tôi ngỡ đâu lạc vào xứ sở Walt Disney chứ, chúng tôi được thưởng thức những ly rượu nho thượng hạng được nhập khẩu từ Mỹ, được tham quan vườn nho, hầm rượu và tìm hiểu quá trình sản xuất, bảo quản rượu. Ra về ai cũng say.
Chúng tôi chính thức kết thúc sự kiện mừng sinh nhật lần thứ 9 tại đây. Mỗi địa danh trên hành trình khám phá đều lưu lại dấu ấn trong con tim chúng tôi, mỗi hoạt động team building cũng mang lại những ký ức đậm sâu về sự nhiệt tình, sự hết mình của từng thành viên Incom-ers. Đặc biệt là đêm Gala Dinner, sẽ chẳng có một đêm sinh nhật nào giống như vậy nữa, mà sẽ phải hơn thế nữa vì sang năm là Incom tròn 10 tuổi rồi mà.
Phương Thùy